Wednesday, July 17, 2013

“Joint Vietnam - China Statement”: the humiliating surrender of Communist Vietnam to expansionism China


“Joint Vietnam - China Statement”: the humiliating surrender of Communist Vietnam  to expansionism China

 
Translated from
Bui Tin Blog (VOA)



There has never been a quicker surrender and to such humiliation.

The President of Vietnam, Mr Truong Tan Sang recently led a delegation of senior officials to visit China. On June 21, he signed a very important Joint Statement (JS) with President cum General Secretary of the Communist Party of China, Mr. Xi Jinping which directly affects the destiny of our country.

The JS in Chinese and Vietnamese has been translated into many other languages ​​and spread far and wide around the world.

Vietnamese patriots cannot help but feel shocked and outraged after reading the above document carefully. It can only be interpreted as a surrender document to the expansionists and invaders from the North.

Certainly the 16 Politburo members had been informed and agreed with this pathetic Joint Statement.

If read carefully, one can easily recognize that it was drafted entirely by China and Vietnam contributed or changed absolutely nothing. The JS fully reflected the long term ambition and aggression of the imperialist Chinese Communists toward Vietnam, showing their malicious intention to turn Vietnam from a communist state into a vassal of China, taking advantage of a group of degenerated, incompetent and corrupt Communist leaders to make Vietnam a neocolonial of China.

We invite our compatriots at home and abroad, including the Communists, to please read carefully this freshly signed JS with ink still not quite dry.

In addition to the lengthy JS which includes 8 points, 3 of which have 13 items covering the expanded partnership and deep cooperation between the 2 sides, they (the Presidents) also signed 10 other different documents covering the common activities between the two governments, a comprehensive strategic agreement between the two Departments of Defense, an agreement to set up hotlines for fishing between the two Agriculture Departments, agreements on the quality control, quarantine, and border management, cooperation on land, a Memorandum of Understanding on the construction of cultural centers in Vietnam and China, relations between friendship organizations, cooperation in oil and gas exploration off the Gulf of Tonkin, and so on.

In 13 items on expanded partnership, after confirming the motto 16 golden words and 4 good spirits, the JS listed a series of agreements:

·         regular exchange of opinions at senior party and government levels  

·         activities of steering committee on comprehensive, strategic and close bilateral relationship between the two parties which cover:

o   two foreign affairs committees,

o   two propaganda and training ministries,

o   party theoretical studies,

o   party organization building,

o   the relationship between the two foreign ministries, between the divisions and departments of the two Foreign Ministries,

o   the cooperation between the two armies, the Ministries of Defense, party political work in the army, in training of officers, in joint land patrols at the border,

o   cooperation on law enforcement, security, safe and order society, border security and maritime police, establishment of a plan for 2 corridors and one belt along the border,

o   cooperation on energy, transportation, business investment and cooperation in culture, science, industry and information ...

The JS also emphasized the close relationship between 7 border provinces in northern Vietnam and 3 southern border provinces of China - Yunnan, Guangxi, Guangdong - and Hainan.

The JS touched on the cooperation of the Joint Vietnam-China Border Commission to allow boats and ships freedom of travel in the Bac Luan area, the cooperation to promote tourism at Ban Gioc waterfall, and the fishing cooperation in the Gulf of Tonkin (Gulf of North Vietnam).

If the text is read carefully, it feels like Vietnam has already integrated into the working structure of China. Two countries but one common face: fully integrated in all aspects, especially on defense, foreign affairs, security and social order, the party, the state, the army, the party’s work, the party’s protection, and the military protection. Not unlike the periods when the relationship was as tight as between blood brothers and comrades.

This trap may have been carefully set up for Truong Tan Sang by the new leadership team of the Chinese Communist Party under Xi Jinping. It was certainly meticulously prepared and Truong Tan Sang was forced to accept the whole package, warts and all. Not a single item was modified.  

There was no word on Hoang Sa and Truong Sa which China seized by force from Vietnam. No mention of protecting the lives and properties of Vietnamese fishermen working in its national waters. Not a word to protest the illegal claim of islands and sea area commonly known as the “cow tongue” on Chinese maps.

National sovereignty has been completely abandoned. Expansionist invaders are now considered closest friends, most trusted comrades, even more than siblings.

This JS may be interpreted as a calculated reaction by Xi Jinping group to the condemnation by Vietnam at Shangri La conference in Singapore late last May. Though the condemnation was just hints, no name was mentioned, but it was enough to touch the sensitive spot, enough to cause China to lose face in the international arena and to remain angry. This was said by Prime Minister Dung: "Somewhere there have appeared unilateral displays of power, irrational demands, actions contrary to international law, imposing pressure of the nature of a political power ". The words were deliberately vague, even implied a level of humility, but still could not suppress the bitterness, because those ugly top expansionists are always arrogant, egotistical, self-described heroes amongst the populace.

China recently showed great concerns when intellectuals and youths in Vietnam as well as a number of senior Communist Party members clearly expressed the wishes for Vietnam to form a military alliance with the United States, India, Japan and the European Union etc. to confront the catastrophe of expansionist China.

The calculated reaction by China may be wicked, but it can also be a miscalculation in a panic. They may never think that the blatant showing of the control of 16 collective communist kings and queens at Ba Dinh (Hanoi) is a foolish and dangerous move for them. This move may push the Communist Party of Vietnam already on the back foot to falter deeper down in the recessed hole. It will be more strongly condemned as traitors. The already divided leadership team will be even more divisive, giving more powerful stimulus to our countrymen to protest against the Chinese expansionists from the North and their lackeys in the Vietnamese Communist Party.  



Văn kin đu hàng

 

Chưa bao giờ có sự đầu hàng nhanh chóng và nhục nhã đến như vậy.

 

Nhân danh chủ tịch nước, ông Trương Tấn Sang, đã dẫn đầu đoàn đại biểu cấp cao Việt Nam sang thăm chính thức Trung Quốc. Ngày 21 tháng 6 ông đã ký với chủ tịch nước kiêm tổng bí thư đảng Cộng Sản Trung Quốc, Tập Cận Bình, bản tuyên bố chung rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến vận mệnh nước ta.

 

Bản tuyên bố chung bằng hai thứ tiếng Trung Quốc và Việt Nam này đã được dịch ra nhiều thứ tiếng khác và phố biến đi khắp thế giới.

Mọi người Việt Nam yêu nước không thể không bàng hoàng và phẫn nộ khi đọc kỹ văn kiện nói trên, không thể không nhận định đây là một văn kiện tuyên bố đầu hàng bọn bành trướng và xâm lược phương Bắc.

 Chắn chắn cả Bộ Chính Trị 16 người đã được thông báo và đồng tình với bản tuyên bố chung (TBC) thảm hại này.

 

Ðọc thật kỹ bản TBC, có thể dễ dàng nhận ra nó được phía Trung Quốc khởi thảo và phía Việt Nam hoàn toàn không được đóng góp hay thay đổi gì hết. Bản TBC hoàn toàn phản ánh tham vọng bành trướng và xâm lược của đế quốc Cộng sản Ðại Hán Trung Hoa đối với đất nước Việt Nam, phục vụ dã tâm biến nhà nước Việt Nam Cộng Sản thành một chư hầu của Trung Quốc, biến Việt Nam thành một thuộc địa kiểu mới của Trung Quốc, với sự tiếp tay của nhóm lãnh đạo Cộng Sản bất tài và tham nhũng đã thoái hóa đến cùng cực.

 

Kính mời đồng bào ta ở trong nước và nước ngoài, kể cả các đảng viên Cộng Sản, hãy đọc cho kỹ bản TBC ký chưa ráo mực này.

 

Ngoài bản TBC dài lòng thòng gồm có 8 điểm, trong đó riêng điểm 3 chứa đựng đến 13 mục quan hệ hợp tác vừa mở rộng vừa ăn sâu, 2 bên còn ký đến 10 văn kiện khác, trong đó có Chương trình hoạt động chung của chính phủ 2 nước, Thỏa thuận hợp tác chiến lược toàn diện giữa bộ quốc phòng 2 nước, Thỏa thuận giữa 2 bộ nông nghiệp về đường dây nóng trong nghề đánh cá trên biển, về giám sát chất lượng, kiểm dịch thực vật, Ðiều lệ hợp tác quản lý cửa khẩu trên đất liền, Ghi nhớ về xây dựng các trung tâm văn hóa Việt-Trung, Quan hệ giữa các tổ chức hữu nghị, Hợp tác trong thăm dò dầu khí ngoài khơi vịnh Bắc bộ, v.v...

 

Trong 13 mục quan hệ mở rộng và ăn sâu, sau khi khẳng định phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt, TBC kể ra một loạt thỏa thuận: Thường xuyên tiếp xúc ở cấp cao đảng, chính phủ, hoạt động của ủy ban chỉ đạo hợp tác chiến lược toàn diện song phương, quan hệ chặt chẽ giữa 2 đảng, 2 ban đối ngoại, 2 ban tuyên huấn, về nghiên cứu lý luận, về xây dựng đảng, quan hệ giữa 2 bộ ngoại giao, giữa các vụ, cục trong 2 bộ ngoại giao, quan hệ giữa 2 quân đội, 2 bộ Quốc phòng, trao đổi về công tác đảng, công tác chính trị trong quân đội, trong đào tạo sĩ quan, trong tuần tra chung ở vùng biên phòng đất liền, hợp tác về thực thi pháp luật, an ninh, về trật tự an toàn xã hội, về an ninh biên giới và cảnh sát biển, thực hiện kế hoạch 2 hành lang 1 vành đai vùng biên giới, hợp tác về năng lượng, giao thông vận tải, đầu tư kinh doanh, hợp tác về văn hóa, khoa học, công nghiệp và thông tin...

 

Bản TBC còn nhấn mạnh đến mối quan hệ hợp tác chặt chẽ giữa 7 tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam với 3 tỉnh biên giới phía Nam Trung Quốc - Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Ðông - và đảo Hải Nam.

 

TBC cũng nói đến hợp tác của Ủy Ban Liên Hợp Biên Giới Việt-Trung để tàu thuyền đi lại tự do trong khu Bắc Luân, hợp tác khai thác du lịch thác Bản Giốc, và cũng không quên nói đến hợp tác đánh cá chung trong vịnh Bắc bộ.

 

Ðọc kỹ các văn bản, có cảm giác như Việt Nam đã hội nhập vào trong lòng Trung Quốc. Tuy 2 mà một. Hòa nhập triệt để về mọi mặt, đặc biệt là về quốc phòng, về đối ngoại, về an ninh, trị an xã hội, về đảng, nhà nước, về quân đội, về công tác đảng, bảo vệ đảng, bảo vệ quân đội. Cứ như ở thời kỳ quan hệ anh em đồng chí bền chặt nhất vậy.

 

Ðây phải chăng là một cạm bẫy do nhóm lãnh đạo mới của đảng CS Trung Quốc, với Tập Cận Bình cầm đầu, giăng ra để nhử Trương Tấn Sang chui vào tròng. Chiếc bẫy này chắc chắn đã được chuẩn bị rất công phu, và buộc Trương Tấn Sang phải cúi đầu chấp nhận cả gói, không sửa đổi du di gì được dù một ly.

 

Không hề có một chữ nào về Hoàng Sa, Trường Sa là đất Việt Nam bị cưỡng chiếm bằng vũ lực. Không một yêu cầu nào về việc bảo vệ tính mạng tài sản của ngư dân Việt Nam trong vùng biển quốc gia của mình. Không một lời bác bỏ nào đối với cái lưỡi bò phạm pháp trên bản đồ Trung Quốc. Chủ quyền quốc gia đã bị hoàn toàn từ bỏ. Lũ giặc bành trướng được coi là bạn bè thân thiết nhất, là đồng chí tin cậy nhất, còn hơn anh em ruột thịt.

 

Ðây có thể là phản ứng có tính toán của nhóm Tập Cận Bình đối với lời lên án của Việt Nam tại cuộc họp Shangri La ở Singapore cuối tháng 5 vừa qua. Tuy chỉ là lời nói bóng gió, không nêu đích danh, nhưng cũng đủ để bị chạm nọc, để mất mặt giữa trường quốc tế và để nổi tự ái giận dữ. Ðó là câu của Thủ Tướng Ba Dũng: “Ðâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền”. Ðã nhún nhường, nói xa xôi, nhưng vẫn cay đắng, vì bọn trùm bành trướng luôn kiêu ngạo, tự cao tự đại, tự coi là yêng hùng trong thiên hạ.

 

Trung Nam Hải gần đây tỏ ra rất lo ngại khi trí thức và tuổi trẻ Việt Nam cũng như một số đảng viên CS lão thành tỏ rõ ý muốn Việt Nam liên minh quân sự với Hoa Kỳ, Ấn Ðộ, Nhật Bản, Liên Âu... trước mối đại họa bành trướng Trung Quốc.

Cũng có thể đây là một tính toán thâm độc của Trung Nam Hải, nhưng cũng có thể là một tính toán sai lầm trong cơn hoảng hốt. Họ không tính rằng sự lộ mặt quá lộ liễu là ông chủ của 16 ông vua tập thể ở Ba Ðình là dại dột và nguy hiểm cho họ ra sao. Nước cờ này sẽ đẩy đảng Cộng Sản Việt Nam đang núng thế thụt sâu thêm xuống hố suy thoái, bị lên án mạnh thêm là bán nước cầu lợi riêng, chia rẽ thêm nhóm lãnh đạo vốn đã hiềm khích nhau, kích thích mạnh thêm các cuộc xuống đường quyết liệt chống bành trướng và tay sai của đồng bào ta.

No comments:

Post a Comment